Milo cà phê, địa điểm nằm gần lối rẽ dành riêng cho người đi bộ của Đức Cao.
Buổi tối, nơi này là chỗ hẹn hò của các đôi tình lữ, nơi lý tưởng nhất cho tình nhân nói chuyện yêu đương. Uống cà phê, nhìn xem dòng người đến người đi trên đường, bản thân đang ở nơi yên lặng, lại nhìn ra phồn hoa bên ngoài, cái loại cảm giác trong tĩnh có động khiến cho người ta cảm thấy đặc biệt thanh thản.
Trần Kinh an vị trong phòng khách quý của quán cà phê, sắc mặt có chút khó coi, thần sắc cực kì tức giận.
Đối diện hắn là Phương Uyển Kỳ khoác một chiếc áo choàng màu tím, cần cổ tuyết trắng ngẩng cao giống như thiên nga, trên mặt mang theo nụ cười hơi chút xấu xa, xem như không thấy sắc mặt của Trần Kinh.
- Không tồi nha, năng lực ứng biến rất mạnh, năng lực giải quyết vấn đề cũng rất mạnh, vượt qua dự kiến của tôi đấy. Không hổ có tư cách làm Phó chủ nhiệm văn phòng Thành ủy.
Phương Uyển Kỳ nói, cô miệng nở hoa lan, nói cười duyên dáng, giọng điệu thoáng chút trào phúng nhẹ nhàng.
Trào phúng của cô rất vừa phải, vừa đủ khiến người ta không thể xem như không thấy, nhưng cũng không có cách nào mà tức giận. Bởi vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận thì có vẻ rất mất phong độ.
Trần Kinh hừ một tiếng, nói:
- Cô cũng rất rất giỏi, người hâm mộ nhiều thật. Tên kia cùng cả đám người trong xe dám bức tôi dẫn các cô theo trở về. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346268/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.