Thời gian thấm thoát thoi đưa, nhoáng cái đã vào mùa đông, trận tuyết đầu tiên của Đức Cao cuối cùng cũng tới rồi.
Trần Kinh hơi mệt, hắn không đi xe, mà sau khi tan ca một mình lượn lờ trên phố, đi bộ về nhà.
Lại một năm nữa trôi qua!
Trần Kinh cảm thán thời gian trôi quá nhanh, qua năm nay, hắn đã hai mươi bảy tuổi. Bận rộn cả một năm, bôn ba cả một năm, khiến hắn chẳng còn thời gian để ngồi lại yên tĩnh suy nghĩ về tương lai của mình, cũng chỉ có hôm nay, hắn mới đột nhiên nghĩ tới những điều này, nghĩ tới cuộc sống, nghĩ tới người yêu đang ở cách xa nghìn dặm, trong lòng đột nhiên trào lên một nỗi buồn không tên.
Hôm nay Trần Kinh đi bộ về nhà cũng là một quyết định ngẫu nhiên, thời gian gần đây, không khí trong nội bộ Thành ủy thay đổi đột ngột, các loại mâu thuẫn xuất hiện rất nhiều. Sức nóng trong Thành ủy, cùng với bước chân của mùa đông, giường như cũng đang giảm bớt, toàn bộ tòa nhà Thành ủy, không khí đều có chút trầm lắng.
Trần Kinh là người quan trọng trong Thành ủy, hắn có những cảm nhận rất sâu sắc về điều này.
Hôm nay trước giờ tan ca, Trưởng ban thư ký Chu Thanh đã gọi hắn đến, cầm một tệp văn kiện đưa cho hắn, giọng điều có phần trách móc:
- Tiểu Trần, cậu làm ăn kiểu gì vậy? Tôi đã dặn rồi mà, tập văn kiện này phải đưa cho Bí thư phê duyệt chỉ thị, sao bên trên đây chẳng có dòng phê duyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346166/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.