Nhắm mắt lại, Lưu Tích Nhân nhìn Chân Củng bước ra khỏi cửa. 5 năm rồi! Chân Củng của 5 năm trước với hiện nay quá khác nhau, 5 năm trước Chân Củng làm việc hơi trúc trắc, làm việc ở Quận ủy thường xuyên để xảy ra nhiều thiếu sót.
5 năm sau, Chân Củng đã trưởng thành hơn nhiều, trong 5 năm này, y đã cố gắng tạo được danh hiệu "kẻ mưu trí", danh tiếng cũng vượt khỏi Đức Thủy,
Hiện tại công việc của Quận ủy Đức Thủy do Đức Cao cụ thể thực hiện, Lưu Tích Nhân gần như không phải lo lắng suy nghĩ gì. Nhưng, ở 1 phương diện khác, nhuệ khí của Chân Củng so với 5 năm trước dường như giờ có vẻ mai một đi nhiều. Có được sự thuần thục, mất đi nhuệ khí và tuổi trẻ, cuối cùng là được hay là mất?
Lúc Lưu Tích Nhân nghĩ đến vấn đề này đã không kìm được lắc đầu, trong lòng cảm thán, thấy thời gian quá vô tình, trôi đi sao quá nhanh!
Châm một điếu thuốc, rít mạnh từng hơi.
Lưu Tích Nhân vỗ trán, tâm tình hơi nặng trĩu. Công tác của Đức Thủy hiện nay, Lưu Tích Nhân nhắm mắt lại, trong lòng cảm thấy không yên. Bên Quận ủy, biểu hiện của Trần Kinh rất xuất sắc, có thể nói là khiến cho người ta kinh ngạc. Đặc biệt là ở phương hướng và đại cục phát triển của Đức Thủy, cho tới nay, Lưu Tích Nhân rất lo lắng Trần Kinh sẽ có dị nghị ở phương diện này.
Dù sao, bây giờ người ngoài cũng đều nói Lưu Tích Nhân và Ngũ Đại Minh đang đối nghịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2346005/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.