Trong phòng rất u ám, rèm cửa kéo cực kỳ kín.
Trong phòng một mảnh hỗn độn, khắp nơi là sách và văn kiện bay tứ tung, còn có một sàn nhà đầy nước trà.
Nguyến Sơn Lâm ngồi trong phòng thư kí có thể nghe thấy tiếng vang sôi động ở trong phòng, anh ta câm như hến, không cả dám thở mạnh.
Anh ta chưa bao giờ thấy Lưu Tích Nhân tức giận như thế, tức giận lớn như vậy, hôm nay xem ra bí thư thực sự phát giận lên rồi.
Hội nghị thường vụ hôm nay, e rằng rất ít người nghĩ sẽ có cục diện thế này, vốn dĩ mọi người đều trông cậy vào Trần Kinh trong hội nghị sẽ chủ động giải thích vấn đềm sau đó mọi người thống nhất "tuyên án”, nhưng trong hội nghị, Trần Kinh không chỉ không chủ động giải thích vấn đề, ngược lại dựa vào ưu thế áp đảo, làm Nhiếp Quang không xuống được đài.
Tình huống như vậy thật không thể tưởng tượng được, cũng quá đả kích uy tín.
Nhiếp Quang dĩ nhiên là mặt mày xám xịt, vẻ mặt Lưu Tích Nhân cũng không còn chỗ nào mà chui xuống, làm bí thư nhiều năm ở Đức Thủy, đã sớm quen là một người độc quyền, nhất ngôn cửu đỉnh, đâu có thể chịu đả kích lớn như hôm nay?
Lưu Tích Nhân lúc này, chỉ nghĩ tất cả những thứ trong phòng đều rất chướng mắt, đều làm cho người ta ghét.
Trong đầu ông ta lại nghĩ cảnh tượng cuối cùng của hội nghị thường vụ, chính lúc vẻ mặt ông ta và Nhiếp Quang đều quét đất, không biết như nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345952/chuong-428-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.