Diêm Cương nói:
- Đi, đi! Hôm nay Trần Kinh là lãnh đạo, tôi dâng trà mời hắn là tôn trọng lãnh đạo, tôi dâng trà mời anh là vì sao à?
Phùng Ngai hét lên:
- Ai ya, cái anh Vương chủ nhiệm này, nịnh bợ lãnh đạo cũng quá trắng trợn đấy, không kiêng nể gì nha, hôm nay tôi bồi lãnh đạo ngồi đến trưa, không có công lao cũng có khổ lao, sao anh lại cay nghiệt thế hả?
Diêm Cương cười hì hì, đưa một chén trà qua cho Phùng Ngai, nói:
- Anh xem, cay nghiệt hay không cay nghiệt chỉ là chuyện của một chén trà, anh nói xem, chỉ có chuyện nhỏ này mà tôi phải gánh lời bình luận cay nghiệt, thực là không đáng đấy!
Trần Kinh nói:
- Được rồi, không đùa nữa, đằng sau còn bao nhiêu người nữa?
Diêm Cương nhìn danh sách, nói:
- Đằng sau còn có tám người nữa, tôi thấy hôm nay hay là thôi đi, hôm nay không thể hoàn thành công tác rồi!
Trần Kinh lấy danh sách xem một lượt, cần phải tiếp chuyện là Tương Bình phó bí thư thành ủy Dung Châu, hắn trầm ngâm một chút nói:
- Không, hôm nay chúng ta chờ chút hãy tan ca, phó bí thư Tương đang đợi bên ngoài, hay là để ông ta vào đi!
- Được, tất cả đều nghe theo sắp xếp của lãnh đạo!
Diêm Cương nói.
Hôm nay tinh thần của anh ta và Phùng Ngai đều rất tốt, trò chuyện với Trần Kinh rất thú vị, rất kích thích tư duy, đều là cán bộ tổ chức, từ cuộc nói chuyện với Trần Kinh họ đã thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345790/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.