Trần kinh rất khó tin, Triệu Đại Lâm là lão nhân khô đét đang đứng trước mắt mình đây sao.
Ông ta vừa gầy lại vừa thấp, thân hình mỏng manh gầy yếu, chỉ sợ một trận gió thổi qua cũng làm ông ngã đảo lộn.
Triệu Đại Lâm dường như có chút hồi hộp, đôi mắt luôn nhìn chung quanh, trong ánh mắt luôn hiện ra thần sắc hoảng hốt.
Ông rất tiều tụy, mặt tái xám, xung quanh mắt có quầng thâm, còn môi đen sẫm, hơi run rẩy.
Một lão nhân khô quắt như vậy, bất luận một ngọn núi lớn nào ở Lễ Hà đều có thể tìm được nguyên hình này, một người như vậy là Phó giám đốc Sở tài chính sao?
- Ông Lâm, chúng ta uống một ly rượu được không?
Trần Kinh thản nhiên nói, hắn nâng ly rượu lên, Triệu Đại Lâm tự xưng họ Lâm, gọi là Lâm Nhiêu Hoan, vốn họ này của ông ta được lấy từ một chữ cuối trong cái tên của ông.
Triệu Đại Lâm hơi sửng sốt, chậm chạp nâng chén nói:
- Ông Trần, tôi không có sở trường uống rượu.
- Tùy ý, tùy ý.
Trần Kinh cười nói.
Triệu Đại Lâm từ từ uống một ngụm rượu, ánh mắt nhìn Trần Kinh nói:
- Xin hỏi ông Trần làm ở đâu?
Trần Kinh cười nói:
- Tôi đến từ Trung Quốc, đến Hongkong học tập.
- Cậu lả cán bộ của Trung Quốc sao? Triệu Đại Lâm hỏi
Trần Kinh gật đầu nói:
- Tôi là người của Ban tổ chức, Ban tổ chức Tỉnh ủy.
- Có triển vọng, rất có triển vọng,
Triệu Đại Lâm cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345769/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.