Thông gia thật không dễ dàng gì tới nhà thăm, hai vợ chồng Chung Tú Quyên bận rộn chuẩn bị, sắp cả bàn thức ăn đãi khách.
Cả nhà vây quanh bàn ăn cơm, ở giữa còn có nhạc đệm.
Con trai Trần Xán hư quấy, thế nào cũng đòi đứng trên ghế cả người nhào lên bàn để ăn, rất giống một tiểu bá vương.
Sử Kiến rất ngại, kéo đứa con xuống ghế dựa, tiểu tử kia lại gào khóc không ngớt.
Cháu trai Sử Văn Minh, ở cạnh cũng không nói gì, những người khác cũng không tiện nói gì, cả phòng đều vây quanh tiểu tử này.
Trần Kinh mặt nhăn mày nhíu nói:
- Tảo Tảo, ăn cơm phải chú ý lễ phép, làm gì có ai đứng trên ghế một mình chiếm nửa cái bàn? Cháu xem chị có ăn cơm như vậy không?
Tiểu tử kia nhìn chằm chằm Trần Kinh, có chút sợ người cậu này.
Sắc mặt Trần Kinh không thay đổi, quát:
- Xuống dưới, ngồi ăn, cậu xem bố mẹ cháu cả ngày chỉ biết kiếm tiền, dạy cháu kiểu gì đây? Chẳng ra sao.
Tảo Tảo sợ hãi trượt từ trên ghế xuống ngồi đúng chỗ. Chung Tú Quyên mang đến một cái bát nhựa nhỏ, bên trong đựng cơm cho tiểu tử kia, sắc mặt Trần Kinh mới hòa hoãn bớt nói:
- Muốn ăn gì nói với cậu, cậu gắp rau cho.
Linh nhi ở bên cạnh nói:
- Cậu, giờ cháu có thể tự ăn rồi, không người gắp rau nữa nhé.
Trần Kinh sờ sờ đầu Linh nhi cười nói:
- Linh nhi ngoan.
Hắn quay đầu nói với Tảo Tảo:
- Cháu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345744/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.