Tô Hoa Bình chắp tay sau lưng, dạo bước trên hành lang giống như một con sư tử tuần tra lãnh địa của mình.
Tuy rằng Phó chủ tịch tỉnh Từ có gọi điện cho lão, bảo lão đến nói chuyện, nhưng lão vẫn bước đi bình thản như cũ!
Ở Ủy ban nhân dân tỉnh, ai cũng biết Tô Hoa Bình là tâm phúc của Từ Tự Thanh, mà Phó trưởng ban thư ký như lão cũng chỉ có chuyên môn là phụ vụ Phó chủ tịch tỉnh Tử, ngay cả vị trí Trưởng phòng phòng tổng hợp hai của Phó chủ tịch tỉnh cũng do lão kiêm nhiệm.
Lệnh của Phó chủ tịch tỉnh Từ đều do lão truyền đạt, có đôi khi, ý của lão cũng giống với suy nghĩ của Phó chủ tịch tỉnh Từ, lão là cái bóng đứng trước hoặc đứng sau Từ Tự Thanh, mỗi chỗ trên người lão đều có dấu vết của Từ Tự Thanh.
Đến cửa phòng làm việc của Từ Tự Thanh, lão đụng phải Quách Vĩ Toàn, lão bật cười ha hả nói:
- Ơ kìa, Chủ tịch thành phố Quách, sao vậy? Anh cũng có hẹn với Chủ tịch tỉnh Từ à?
Quách Vĩ Toàn bắt tay, nói:
- Trưởng ban thư ký, tôi đến tỉnh thành không chào hỏi Chủ tịch tỉnh thì cũng không được, đúng không nào? Haha…
Quách Vĩ Toàn cười ha hả, Tô Hoa Bình cũng cười ha hả, khoát tay nói:
- Mời, chúng ta cùng đi!
Ở tỉnh Sở Giang, muốn gặp Từ Tự Thanh thường phải chào hỏi Tô Hoa Bình trước, nhưng phàm là việc gì cũng có ngoại lệ, ví dụ như Quách Vĩ Toàn gặp Từ Tự Thanh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345724/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.