Dung Châu, Vương Phượng Phi cảm xúc có chút suy sụp, anh và Trần Kinh cụng chén, nói:
-Trần Kinh, tôi đi Dung Châu vốn đã chuẩn bị đầy đủ, lúc đó tôi đã nghĩ hành trình đến Dung Châu sẽ rất khó khăn. Nhưng tôi thật sự không ngờ được, khó khăn thật sự lớn đến không ngờ...
Anh dừng một chút, nói:
-Đã nói, chuyện lần này Trương Khê công tuyển cán bộ, khó khăn rất nhiều, đã bị các thế lực phản đối rất nhiều, cho đến hiện tại, so với chúng tôi, Đức Cao mới bắt đầu đã xuất hiện thành tích, nhưng còn chúng tôi thì vẫn chưa nhìn thấy một chút hiệu quả gì!
Trần Kinh nhấp một ngụm rượu, không nói một lời, cũng không biết nên nói gì cho phải.
Đối với việc lãnh đạo Vương Phượng Phi dường như rất có kinh nghiệm, nhưng anh từ khi trưởng thành đến nay vẫn luôn ở Sở Thành.
Sở Thành ở Sở Giang mà nói, tình hình tương đối tốt, hơn nữa lại ở ngay dưới sự quan sát của Tỉnh ủy, không khí cũng khá hòa hợp, so với tuyến dưới tốt hơn rất nhiều.
Dung Châu và Sở Thành khác xa nhau, Dung Châu rất nghèo, rất xa xôi, cho tối nay, giới chính trị Dung Châu vẫn luôn tranh đấu kịch liệt.
Vương Phượng Phi mới tới Dung Châu có phần không thích ứng được, cũng không có gì kỳ quái.
Nhưng theo như Trần Kinh thấy, tâm tình của Vương Phượng Phi ít nhiều vẫn có chút vấn đề.
Vương Phượng Phi nóng lòng muốn làm công tác công tuyển cán bộ Trương Khê, trên thực tế chính là muốn lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345611/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.