Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, Trần Kinh vẫn cảm thấy có chút thất bại.
Hắn đã chuẩn bị quà để lên thanh phố đưa tiền bảo hộ, nhưng vẫn có rất nhiều người căn bản hắn không thể gặp mặt.
Gọi một cú điện thoại đến nói rõ ý định, đối phương ai nấy đều rất khách khí, nhưng vừa nói đến thăm hỏi, thì vội từ chối bảo bận, quà của Trần Kinh bọn họ cũng không từ chối, nhưng hầu hết địa chỉ mà họ cho đều là của nhà hàng hoặc khách sạn, thậm chí là của công ty taxi.
Trần Kinh đưa đồ đến đó cũng coi như là đến chào hỏi rồi.
Thăm hỏi như vậy rất nhanh, chỉ một ngày là đã chạy một vòng gần hết những người trong danh sách rồi.
Đương nhiên, cũng có người nể mặt Trần Kinh, có vài Phó chủ tịch thành phố không được đắc ý, còn có vài Ủy viên thường vụ phụ trách liên lạc với Ủy viên thường vụ của quận Lân Giác, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Đinh Quốc Sư, còn cả Bí thư thành ủy Hoàng Hoành Viễn.
Để Trần Kinh thay thế Trịnh Diệc Nhiên đi làm Bí thư quận ủy Lân Giác là ý của Hoàng Hoành Viễn, sau khi Trần Kinh nhậm chức muốn đưa tiền bảo hộ, ông cũng phải nể mặt Trần Kinh.
Nhưng thời gian gặp mặt lần này rất ngắn, trước sau chỉ được hai chục phút.
Hoàng Hoành Viễn bắt tay Trần Kinh, vỗ vai Trần Kinh nói:
- Tiểu Trần, tình hình ở Lân Giác rất tốt, nhưng các cậu cũng không thể quá kiêu ngạo sơ suất, cũng không thể quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345522/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.