Lý Quốc Vĩ mặt tái mét, ông ta hận không thể một cước đạp chết khuôn mặt khổ qua Bành Triều Huy trước mặt mình.
Tên này tự chủ trương, thật sự không biết trời cao đất dày!
Bành Triều Huy cảm thấy được sự phẫn nộ của Lý Quốc Huy, nhưng ông ta không cam tâm, lớn giọng nói:
-Anh, Trần Kinh và Lưu Thịnh kết thù kết oán, đây là bẫy mà Lưu Thịnh muốn giăng bẫy Trần Kinh, việc này chúng ta căn bản không cần tham gia vào, cũng không cần mạo hiểm.
Việc chúng ta cần làm là khiến cho tên Tần Lam không có đầu óc kia rơi vào bẫy, chỉ cần Tầm Lam bỏ ra 100 nghìn.
Việc này lập tức được đưa ra ánh sáng, chúng ta vừa bắt được kẻ lừa đảo, vừa xứng danh với Phó chủ tịch Phùng, anh nghĩ xem, việc này được đưa ra ánh sáng, Tần Lam coi Phó chủ tịch Phùng là cái gì? Chủ tịch Phùng sẽ nhìn chuyện này thế nào?
Bành Triều Huy liếc trộm Lý Quốc Vĩ, thấy Lý Quốc Vĩ mặt không chút biểu cảm, ông ta nuốt nước bọt nói:
-Còn nữa, cho dù Tần Lam không mắc bẫy cũng không sao. Anh ta ở Ngọc Vân gây động tĩnh lớn như vậy, Phó chủ tịch Phùng trước thì nói muốn đi, sau lại không đi nữa, trong chuyện này bản thân nó cũng rất thu hút.
Điều này không có nghĩa là Phó chủ tịch Phùng có phản cảm với Trần Kinh, hoặc thế này thế kia, dù sao nghĩ cách, Trần Kinh đắc tội Phó chủ tịch Phùng là điều chắc chắn rồi…
-Lưu Thịnh hiện tại rất lo lắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345424/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.