Tối hôm đó, Trần Kinh mời khách, đặt một bàn ngay tại phòng ăn chung của khách sạn Kim Tinh.
Đường Ngọc hôm nay là lần đầu tiên uống rượu Lão Diếu, rượu Lão Diếu của Sở Thành và thịt khô Sở Giang quá ư là hợp khẩu vị, Đường Ngọc ăn khá là nhanh, tương đối hài lòng với món này.
Còn Trần Kinh Liễu Tái Quý và cả Liêu Huy Lâm ba người lại là nâng ly cạn chén, uống đến mức kinh khủng.
Rượu là tác nhân môi giới quan trọng trong giao tiếp của đám đàn ông, vài ly rượu vào bụng rồi thì hai người vốn khá câu nệ nãy giờ là Liễu Tái Quý và Liêu Huy Lâm đều dần dần thoải mái hơn.
Liễu Tái Quý bắt đầu xưng anh em tự nhiên với Trần Kinh hơn, anh ta nói:
- Kinh à, anh từ nhỏ đã hâm mộ nhà các cậu, dượng và dì đều là người làm công tác văn hoá, được người ta tôn trọng, ai cũng nể mặt. Bây giờ cậu cũng rất có thể diện, có tư cách, có năng lực, có thể chu toàn cho người khác, làm cho người ta hâm mộ.
Liễu Tái Quý là người chân chất nên khen ai cũng rất thật lòng.
Bị giới hạn về mặt văn hóa nên anh ta cũng không nói được nhiều lời dễ nghe, nhưng chỉ riêng mấy lời này cũng đã đủ khiến Trần Kinh cảm thấy thư thái.
Trần Kinh thân trong quan trường , gặp qua nhiều người “ngoài miệng bôi mật”, tuồng đó ai cũng đều biết ăn nói, nhưng lời nói đều là trái với lương tâm.
Từ loại người này, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345410/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.