Mượn rượu tiêu sầu sầu càng sầu.
Đường Ngọc uống một ly rượu đỏ, người say, tâm tình lại chưa thấy tốt hơn chút nào.
Cô định về nhà, cả đường đầu óc mơ màng nghiêng ngả lảo đảo, trong nội tâm cô càng thất vọng và đau khổ, trong đầu vẫn nhớ tới Trần Kinh.
Cô thoáng chốc trách Trần Kinh rất lạnh lùng, rất thực tế, mình và hắn coi như cũng rất có giao tình, nhưng người này không thèm uống mấy chén rượu với mình, thật sự là bạc tình phụ nghĩa.
Nhưng cô lại nghĩ, Trần Kinh bây giờ phải chịu áp lực rất lớn, gặp khó khăn nặng nề, dưới tình huống như thế, hắn đâu còn tâm tư để uống rượu? Nói không chừng không đi thì cả đêm lại khổ cực nghĩ đối sách, cả đêm không ngủ.
Tâm tư của cô quanh quẩn giữa hai thái cực.
Là một cô gái tài sắc vẹn toàn, Đường Ngọc thể hiện ra là một cô gái giỏi giang linh hoạt, nhưng thực chất bên trong cô là một người lãng mạn.
Nếu một cô gái bình thường, Trần Kinh hiện tại đã kết hôn, tình cảm đã nghiêm túc, dưới tình huống như thế, họ sẽ đối mặt với sự thật, buộc chính mình chặt đứt tơ ngọc, để năm tháng dần xóa đi nỗi đau trong lòng.
Thế giới này có gì là chống lại được sự xói mòn của thời gian?
Nhưng Đường Ngọc không phải người bình thường, cô thực chất bên trong lãng mạn, trong lòng thì kiên cường.
Cô muốn xem vợ Trần Kinh rút cục là người như nào, rút cục có sức hấp dẫn tới đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345347/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.