Mặt trời xuống núi, lá đỏ như tranh.
Trần Kinh đẩy chiếc xe lăn tản bộ dưới bóng cây trên con đường nhỏ trong khuôn viên biệt thự, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, bóng hắn và ông Phương đang ngồi trên chiếc xe lăn đổ dài trên mặt đất.
Đôi chân của lão tướng họ Phương sớm đã không còn linh hoạt, vì vậy bây giờ muốn ra ngoài tản bộ đều phải dùng tới xe lăn.
Chiều nay, ông và Trần Kinh đã cùng chuyện trò rất vui vẻ, cứ như vậy hai người trò chuyện hết cả một buổi chiều.
Trần Kinh và lão tướng họ Phương cùng ăn tối, sau đó ra ngoài tản bộ.
Ráng chiều tuyệt đẹp, chỉ là sắp hoàng hôn, Trần Kinh và lão tướng họ Phương một già một trẻ đi trong sân biệt thự, không ai nói lời nào, chỉ lẳng lặng đi về phía trước như vậy, trong lòng cả hai người đều vô cùng bình yên.
Buổi chiều, lão tướng họ Phương kể cho Trần Kinh nghe câu chuyện về Vương Như Ca.
Vương Như Ca là sĩ quan cao cấp của khởi nghĩa Quốc Dân Đảng, năm đó trên chiến trường Thẩm Dương – Liêu Ninh, ông ta từng giao chiến với lão tướng họ Phương
Năm đó, quân đoàn của ông ta đối đầu với sư đoàn của lão tướng họ Phương, bị lão tướng quân dùng chiến thuật tập kết bất ngờ phá tan phòng tuyến, đánh cho tơi bời, cuối cùng phải tháo chạy.
May mắn thế nào, sau này khi giải phóng quân quét ngang phía nam Trung Quốc, Vương Như Ca thấy tình thế đã không thể cứu vãn, đã quy hàng khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345193/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.