Phong cảnh hữu tình, mưa phùn nhẹ bay, cả Việt Châu được bao phủ trong màn sương dầy đặc, nhìn có vẻ rất thần bí.
Gương mặt đang căng của Hạ Quân dần dần giãn ra, ông ta rất thích kiểu thời tiết như vậy.
Trên thực tế, những thứ thần bí không thể nắm bắt được ông ta đều thích.
Ông ta đọc nhiều sách, là một người có học vấn uyên thâm, thời tiết mờ ảo như vậy, cả thành phố chỉ còn nhìn thấy hình dáng mờ ảo trong sương, nhìn Việt Châu giống như trong thơ vậy, khiến cho con người thỏa sức tưởng tượng, như vậy khiến cho con người cảm thấy dễ chịu.
Suốt một buổi chiều, ông ta chỉ gặp một mình Trần Kinh.
Trần Kinh tuổi trẻ cũng là người có bản lĩnh, ít nhất Trần Kinh cũng khiến cho Bí thư cảm thấy hứng thú.
Đối với Hạ Quân mà nói, việc quan trọng nhất của ông ta là làm việc sao cho lãnh đạo vừa lòng.
Đối với một Trưởng ban thư kí mà nói, điểm khó nhất là đoán đúng được ý đồ của lãnh đạo, hơn nữa cứ im lặng thực hiện ý đồ đó.
Hạ Quân hiểu rõ điểm này.
Về vấn đề Trần Kinh, cảm giác duy nhất của Hạ Quân đó là tiếc nuối, hôm nay Bí thư vẫn chưa thể hiện thái độ về hướng đi của Trần Kinh, điều này khiến Hạ Quân cứ nghĩ mãi, Bí thư đã có dự định của mình chưa hay vẫn còn do dự?
Chỉ là việc đề bạt một người, có thể khiến Bí thư phải suy nghĩ, hơn nữa lại khiến cho Bí thư do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345151/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.