Nhất túy giải thiên sầu, Trần Kinh uống say rồi, say đến nỗi không biết gì nữa.
Mấy ngày hôm nay hắn thực sự là gặp rất nhiều áp lực, việc nọ nối tiếp việc kia, trong lòng hắn có chút thất vọng.
Hoàn cảnh Lĩnh Nam như vậy, đối với một cán bộ từ bên ngoài đến mà nói, thử thách sinh tồn là quá lớn.
Trần Kinh đã làm tốt công tác chuẩn bị đối phó với khó khăn, nhưng khó khăn lớn như vậy, hắn trở tay không kịp, hắn là người chứ không phải thần, đối diện với cuộc khảo nghiệm, hắn cảm thấy có chút chán nản.
Có rượu ngon, có người nói chuyện, uống rồi lại uống, uống đến bất tỉnh nhân sự.
Đường Ngọc dốc hết sức bình sinh, tìm một người đến giúp đỡ mới có thể đem được Trần Kinh về khách sạn.
Trần Kinh uống nhiều, ngã xuống giường ngủ say như chết. Đường Ngọc cũng uống không ít, hai má đỏ hồng, thở hồng hộc, ngồi trên chiếc ghế sô pha ở bên giường, có chút mơ màng, không biết tiếp theo phải làm như thế nào?
Cô và Trần Kinh quen biết cũng mấy năm rồi.
Hôm nay là lần đẩu tiên Trần Kinh lộ ra bộ mặt yếu đuối trước mặt cô.
Trong thâm tâm của Đường Ngọc luôn chán ghét những người con trai không có trách nhiệm, gặp phải khó khăn liền hoang mang lo sợ, thậm chí còn chảy nước mắt nước mũi, những người đàn ông như vậy làm cho người ta khinh thường,
Đàn ông không phải nên gánh vác mọi truyện sao?
Đàn ông không phải là phải dũng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345086/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.