Đêm khuya, Trần Kinh vừa ngủ mơ màng, một hồi chuông điện thoại khiến hắn bừng tỉnh.
Hắn đứng thẳng lên, cầm điện thoại vừa nhìn số hiện lên, nhíu mày.
- Muộn như vậy…
- Trần Kinh, Trần Kinh, anh đang ở đâu?
- Mau mau cứu tôi…
Trần Kinh trở mình đứng lên, cơn buồn ngủ trong nháy mắt tiêu tan.
Điện thoại là Đường Ngọc gọi, đầu dây bên kia âm thanh rất ồn ào, giọng Đường Ngọc như bị tiếng gì át đi.
Trần Kinh vội hỏi:
- Cô đang ở đâu?
- Nam…Cảng, quán rượu Thánh Nữ Lộ…
- Phanh.
Đầu dây bên kia truyền đến một tiếng vang thật lớn, sau đó Trần Kinh chỉ nghe tiếng “ tít tít”.
Trần Kinh mặc xong quần áo, từ đây tới Nam Cảng không xa, cách chỗ Đường Ngọc chừng 10 phút lái xe.
Trần Kinh trong đầu rất mơ hồ, không biết rút cục có chuyện gì.
Vì sao Đường Ngọc lại ở Nam Cảng? sao lại gặp nguy hiểm?
Hắn ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã rạng sáng 0h, Đường Ngọc có thể gọi điện vào lúc này, hơn nữa giọng có vẻ khẩn cấp như vậy, nhất định là gặp phiền toái lớn.
Trần Kinh hít sâu một hơi để bình tĩnh, hắn nhanh chóng gọi điện cho Trần Lập Trung, dặn dò anh ta lái xe tới khách sạn Kim Tinh.
Trần Kinh giọng nghiêm khắc nói:
- Lão Trần, tôi có bạn ở Nam Cảng có khả năng xảy ra chuyện, anh đưa tôi đi Nam Cảng một chuyến, có thứ nào cần thiết cứ mang, hành động phải nhanh.
Trần Lập Trung phỏng chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345027/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.