Một ngày cuối tuần thật vất vả.
Cuối tuần này Trần Kinh và Kim Lộ ở cùng nhau.
Kim Lộ vừa đi Bộ tổng tư lệnh một tháng, vừa mới về, hai người lâu rồi không được gặp mặt, cho nên hai người đều rất nhớ đối phương.
Một chiếc giường tròn nhỏ, Kim Lộ giống như bạch tuộc quấn lấy Trần Kinh, trên mặt hơi ửng đỏ.
Bên ngoài trời đã sáng, ánh mặt trời xuyên qua khe hở của tấm rèm chiếu vào, có một luồng ánh sáng chiếu vào mặt Trần Kinh, khiến cho sắc mặt của hắn tỏa ra sắc thái khác thường, ánh mắt híp lại thành một đường nhỏ.
Trần Kinh vuốt ve người trong lòng ngực mình.
- Tiểu Lộ, tối qua em có chút điên cuồng …
Mặt Kim Lộ đỏ lên, đầu để trên khuỷu tay Trần Kinh, nhẹ nhàng hừ một tiếng.
Âm thanh của cô như là làm lũng, lại như là đang oán trách.
Trần Kinh cười ha ha, tâm trạng không khỏi sảng khoái.
Hai người đều rất bận, gặp nhau thì ít xa nhau thì nhiều.
Nhưng hai người ở bên nhau, cái cảm giác tuyệt vời ấy, khiến người ta rất mê say.
Kim Lộ là người phụ nữ đầu tiên của Trần kinh, cũng là người khiến hắn có cảm giác đặc biệt nhất.
Qua nhiều năm như vậy, hai người đã tâm đầu ý hợp, thậm chí không cần nhiều lời.
Kim Lộ muốn có con, nhưng thế nào cũng không mang thai được.
Trong lòng cô lo lắng, lo lắng đến mức ý loạn tình mê, nên yêu cầu với Trần Kinh lại càng kịch liệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344984/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.