Trần Kinh chậm rãi dựa sát vào vị trí đỗ xe của mình.
Chân hắn bước rất nhẹ, tới cách xe chừng 10 mét, cửa lái xe mở, Tam ca xuống giúp Trần Kinh mở cửa sau.
Trần Kinh chau mày nói:
- Không phải bảo anh tranh thủ thời gian nghỉ ngơi sao? Sao lại đợi ở đây?
Tam ca nói:
- Tôi vẫn luôn nghỉ ngơi, thấy anh ra tôi mới tỉnh.
Trần Kinh cười cười, một lời không nói tiến vào xe.
Tam ca khởi động ô tô, xe chậm rãi rời khỏi chỗ đỗ.
Thấm thoát Tam ca đã tới Ban hợp tác kinh tế làm được một tháng.
Anh ta dường như quan với cuộc sống hiện tại, công tác rất cẩn thận.
Từ khi anh ta làm lái xe cho Trần Kinh, hai chiếc xe công và tư của Trần Kinh đều sạch như li như lau.
Bình thường anh ta sở thích không nhiều, nhưng rất nhanh hòa nhập với những lái xe khác, quan hệ rất tốt.
Bên trong Ban hợp tác kinh tế, hiện tại cũng đều gọi anh ta là Tam ca, anh ta cũng luôn cười tủm tỉm đồng ý, con người rất hòa đồng dễ gần.
Chỉ có điều đôi khi, Trần Kinh để ý anh ta, vẫn có thể nhìn ra một vẻ thẳm sâu trong đôi mắt kia.
Mà cảnh như vậy thường là xuất hiện vào lúc anh ta tập trung lái xe.
Đương nhiên, điểm này khác thường cũng vì Trần Kinh luôn để ý quan sát anh ta, hơn nữa trong lòng Trần Kinh có chủ ý, bằng không chắc chắn không nhìn ra.
Trần Kinh rất tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344978/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.