Nhạc Vân Tùng cười nói với Trần Kinh, nhưng trong lòng lại đang lẩm bẩm.
Trần Kinh chọn nói chuyện một mình với ông ta sau khi hội nghị kết thúc, muốn thoái thác trọng trách này, cần phải rất khéo léo mới được.
Lúc này đã rất rõ ràng, Khương Thiếu Khôn quán triệt thi hành rất chặt.
Hắn vừa nhậm chức đã phải nắm ngay ba hòn lửa trên tay.
Nếu như đem Khương Thiếu Khôn so sánh với một con trâu đực cắm đầu cắm cổ đâm về phía trước, Nhạc Vân Tùng có lẽ không yên tâm để con trâu đực này kéo kinh tế Hoàn Thành phát triển về phía trước được.
Trâu đực nếu nổi điên, luôn cần có người kéo cái đuôi lại phía sau, nếu không cục diện không được khống chế, hậu quả ai có thể gánh vác nổi?
Nhạc Vân Tùng sắp xếp Trần Kinh phụ trách công tác này, thực ra chính là hy vọng Trần Kinh có thể đảm đương vai trò ấy.
Lần này Hoàn Thành tiếp nhận hai cán bộ điều động từ tỉnh về, áp lực của Nhạc Vân Tùng rất lớn.
Hai người này đều không phải loại đơn giản, ông ta biết phải làm sao?
Không còn nghi ngờ gì nữa, lấy gậy ông đập lưng ông, mới chính là biện pháp tốt nhất.
Nhưng hôm nay, Trần Kinh lại khéo léo từ chối ông ta.
Lời từ chối được nói vào thời điểm thích hợp, Trần Kinh ẩn ý hy vọng lời từ chối này chỉ hai người biết.
Điều này có ý nghĩa gì?
Điều này có nghĩa là Nhạc Vân Tùng có thể tận tình quán triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344908/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.