Ban đêm ở vịnh Victoria thật lộng lẫy.
Ở trong lầu cao nhất của nhà hàng tiêu chuẩn phương tây quốc tế, nhìn ra vịnh Victoria vào ban đêm thật xinh đẹp, khiến cho người ta tinh thần rất sảng khoái.
Trần Kinh lẳng lặng nhìn người thanh niên trước mặt mình.
Mấy năm không gặp, Thẩm Bắc Vọng gầy hơn trước rất nhiều, cũng lạnh lùng hơn rất nhiều!
Anh ta lẳng lặng ngồi trên xe lăn, xem ra tinh thần quả là không tồi.
Phía sau anh ta có bốn người đàn ông cao to đứng, tất cả đều để đầu đinh, ánh mắt sắc bén, vừa nhìn đã biết không phải là người bình thường.
Trần Kinh bắt tay với Thẩm Bắc Vọng, Thẩm Bắc Vọng hơi nhếch miệng một chút, trên mặt lộ ra chút ôn hòa, nhưng chợt lại tỏ ra hờ hững như trước.
- Bí thư Trần, tiêu chuẩn nhà hàng ở đây anh có vừa ý không?
Thẩm Bắc Vọng nói.
Trần Kinh gật gật đầu nói:
- Rất tốt, càng khiến tôi không ngờ đến nữa là có thể gặp được anh ở đây!
Thẩm Bắc Vọng cười lạnh một cái nói:
- Ở phương Bắc không thể sống được, chỉ có thể đến HongKong, làm nghề cũ.
Trần Kinh nhướn mày, nghe xem cái nghề cũ mà Thẩm Bắc Vọng chỉ đến là cái gì?
Anh ta trầm mặc một lúc, lắc lắc đầu nói:
- Anh vẫn còn trẻ, vẫn còn có cơ hội!
Thẩm Bắc Vọng thở dài nói:
- Mũi heo có cắm vào hành tây vẫn là mũi heo. Sói mang da dê vẫn là sói, mang thêm da dê lại bị những con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344894/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.