Có một số việc lý trí không thể nào lý giải được.
Ví dụ như chuyện uống rượu.
Say rượu là lúc khó chịu nhất, nhưng một khi đã ngồi vào bàn uống rượu, thì lý trí lúc này gần như không thể điều khiển được cảm xúc nữa, mặc cho cảm xúc tung hoành.
Hôm nay Trần Kinh chính là đang ở trong cảnh ngộ này, hiện giờ trọng trách nặng nề, công việc bận rộn, không có lý do gì để hắn uống say.
Nhưng nói chuyện cùng Đường Ngọc, hai người cứ cạn từng chén từng chén, không biết từ lúc nào đã uống say.
Đường Ngọc cũng say, hai người đã hoàn toàn say gục.
Tục ngữ có câu rượu say trong lòng rõ, Trần Kinh lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện cho Tam ca, nhưng suy nghĩ lại, hắn vừa mới giải tỏa áp lực cho Tam ca, để anh ta an tâm đi học tập, chuẩn bị cho kì thi sắp tới, hiện giờ đã là 3 giờ đêm mà lại gọi điện cho anh ta tới đón, có thích hợp không?
Hắn liền bỏ ngay suy nghĩ đó.
Mà Đường Ngọc sau khi say rượu không còn vẻ tao nhã của ngày thường, cô ta cầm chén rượu lên tiếp tục mời Trần Kinh uống.
Hai người lại tiếp tục uống hai chén, Trần Kinh hoàn toàn mơ hồ…
Nửa đêm…
Tuy mùa này không lạnh, nhưng cũng không nóng.
Nhưng vào buổi đêm, Trần Kinh luôn cảm thấy rất nóng bức, hắn cảm thấy cơ thể nóng ran, toàn thân cứ nóng dần.
Trong lúc ngủ, hắn mơ hồ nhận thấy như mình đã mơ một giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344861/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.