Trần kinh hít khói, không nói một lời.
Vẻ mặt của Vệ Hoa hồi hộp, trong lòng thấp thỏm bất an.
Ông ta lại nghĩ tới cảnh tượng lần đầu tiên gặp mặt Trần Kinh ở nhà của Tương Minh Nhân.
Lúc ấy Tương Minh Nhân ngay trước mặt ông ta có ý muốn Trần Kinh quan tâm nhiều đến ông ta, lúc đó trong lòng của ông ta không đồng ý.
Theo ông ta mà nói, chính quyền Đảng uỷ cấp một, chân chính có thể khống chế được cục diện chỉ có Bí thư và Chủ tịch thành phố, đáy của Phó bí thư Trần Kinh dù sao cũng mỏng một chút, cậu ta sao có thể có quyền phát ngôn trong bộ máy chính quyền?
Nhưng về sau, Trần Kinh đã đẩy ông ta lên.
Còn lần này Vệ Hoa đến tỉnh thành vận động, Tương Minh Nhân chỉ vào mặt của ông ta thoá mạ một trận.
Lời mắng của Tương Minh Nhân, có thể nói là một câu làm bừng tỉnh người trong mộng.
Lời nói của Tương Minh Nhân rất rõ ràng, cái hố của Cục Công an đã lâu như vậy rồi, vì sao cục diện ở Hoàn Thành vẫn chưa loạn, vì sao chén đĩa của cục Công an vẫn ổn, vì sao Vệ Hoa ông ta còn có thể ngồi ở trên ghế mà chưa có bị xử lý?
Tương Minh Nhân thốt ra lời này, Vệ Hoa thoáng chốc hiểu được.
Hoá ra Trần Kinh đã dốc hết sức để khống chế cục diện.
Nếu không cho dù là Nhạc Vân Tùng hay là Khương Thiếu Khôn, đã sớm làm khó dễ ông ta rồi.
Chỉ cần nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344845/chuong-983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.