Nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn làm việc của Khương Thiếu Khôn, thư kí tiểu Đoạn trên trán mồ hôi nhễ nhãi chạy ra ngoài thì va ngay phải Phó chủ tịch thường vụ thành phố Giản Nhất Quốc.
Giản Nhất Quốc xoa vai, nói:
-Tiểu Đoạn, Chủ tịch thành phố tâm trạng không vui sao?
Tiểu Đoạn lắc đầu, sau đó lại gật đầu, nói nhỏ:
-Chủ tịch đang suy nghĩ vấn đề!
Giản Nhất Quốc cười, rồi từ từ đẩy cửa bước vào phòng.
Khương Thiếu Khôn đang nằm ngửa ra ghế, nhắm mắt lại, Giản Nhất Quốc bước vào, ông ta từ từ ngồi dậy và mở mắt ra.
Giản Nhất Quốc nói:
-Tôi thấy hệ thống công an của chúng ta đúng là không biết lớn nhỏ. Hôm nay anh tới đó thị sát, thì thái độ của họ thế nào? Ngay cả sự tôn trọng tối thiểu cũng không có, bọn họ thực sự cho rằng có thể oai phong mà không coi Đảng ủy và Ủy ban nhân dân thành phố ra gì sao?
Khương Thiếu Khôn thản nhiên nói:
-Lão Giản, anh hãy bình tĩnh lại đi. Tôi thấy kết quả thu được trong buổi thị sát hôm nay cũng không tồi. Chúng ta làm việc gì cũng phải đặt mình vào vị trí của người ta mà nghĩ, đối diện với nhiều phê bình như vậy, bọn họ có chút cảm xúc, đây cũng là điều bình thường. Trong thời đại này, ai không có phong cách, tính tình của riêng mình?
Cũng may là kết quả không tồi, bọn họ chấp nhận hạ mình nhận phê bình, hơn nữa cũng đã tự kiểm điểm, chúng ta nên thông cảm cho bọn họ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344837/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.