Trần Kinh chủ trì cuộc họp hội ý các Ủy viên thường vụ.
Cuộc họp vừa bắt đầu, nhưng không khí đã có phần căng thẳng.
Trần Kinh cau mày, nói với Lý Ủng Quân:
- Lão Lý, sao thế? Sao tôi cứ có cảm giác mọi người hình như đều mang tâm trạng rất nặng nề vậy? Cũng chỉ là một cuộc họp hội ý mà thôi, mọi người sao lại đều lo lắng như vậy?
Lý Ủng Quân cười gượng gạo, đáp:
- Bí thư, hiện nay tinh thần của mọi người trong quận đều bất ổn, áp lực gần đây của chúng tôi rất lớn, chắc là…
Trần Kinh cười thản nhiên, nói:
- Được rồi, cán bộ lãnh đạo chúng ta trước tiên cần thả lỏng tinh thần đã. Khó khăn luôn hiện hữu, chúng ta cần phải dũng cảm đối mặt, không thể chỉ vì khó khăn nhất thời lại khiến mọi người mất hết ý chí chiến đấu. Nếu cứ như vậy, Tẩu Mã Hà còn có tương lai gì nữa?
Ánh mắt Trần Kinh quét qua khuôn mặt của Chiêm Ích và Đoàn Kỳ Khôn, hai người họ đều không dám đón lấy ánh mắt của hắn.
Trần Kinh nhấp một miếng nước rồi nói:
- Mấy ngày gần đây tôi phải đôn đáo khá nhiều, cũng xuống qua vài nơi. Phải nói Tẩu Mã Hà rất xuất sắc, rất phát triển. Chúng ta là quận hoa tiêu của cả nước, sức cạnh tranh của chúng ta vẫn luôn hiên hữu, vì vậy, tôi không hy vọng mọi người cả ngày cứ rơi vào trạng thái nặng nề như thế này.
Đương nhiên, tôi cũng không hy vọng ai cũng mang trong lòng những suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344785/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.