Ăn một bữa cơm mà gặp phải tình huống như vậy, khiến Cao Hà khóc không ra nước mắt.
Nhưng bất luận là Vạn Hân hay là Chung Quân, hai người này cô ta đều không thể đắc tội được.
Đều là công tử có tiếng ở Lĩnh Nam, đều là những người được nuông chiều sinh hư, hai người này gây nhau, thì ai có thể phân giải chứ?
Khung cảnh có chút khó xử, Trần Kinh hơi nhíu mày, chủ bữa tiệc này là Vệ Hoa và Cao Hà đều không để ý tới, nhân vật quan trọng là Miêu Đan Phương cũng rất bình thản, cô ta thay rượu bằng trà, mượn việc uống trà để lảng tránh sự lúng túng của mình!
Bố của Vạn Hân là Vạn Ái Dân, tuổi của Vạn Hân cũng không còn nhỏ nữa, trước giờ vẫn được biết là một công tử được chiều hư, nhưng mấy năm nay đã thay đổi rất nhiều, dựa vào hậu thuẫn mà du nhập vào ngành bất động sản, kiếm được cũng không ít tiền, sức ảnh hưởng cũng dần lớn lên.
Nhưng không biết là như thế nào, thì anh ta cũng vẫn là một công tử.
Hôm nay trước mặt biết bao nhiêu người Chung Quân lại làm anh ta mất mặt, anh ta có thể nhìn được không?
Huống hồ gì trong bàn ăn này còn có người phụ nữ mà anh ta đang theo đuổi, vì người phụ nữ này, anh ta đã theo đuổi suốt một tháng giời, trước mặt phụ nữ mà để mất mặt, thì bất cứ người đàn ông nào cũng khó có thể nhịn được.
Vạn Hân cười nhạt một tiếng, nụ cười trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344765/chuong-1022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.