Việt Châu, Trần Kinh do dự rất lâu rồi mới gọi điện thoại cho Đường Ngọc.
Đi vội vàng, lúc rời Lĩnh Nam Trần Kinh không hề đến từ biệt, mà chỉ gọi điện thoại thông báo cho Đường Ngọc.
Điện thoại thông, giọng Đường Ngọc chua chát nói:
- Trần đại Bí thư, ai da, anh đến Lĩnh Nam đúng là tin lớn rồi! Anh đến Lĩnh Nam xem ra Lĩnh Nam lại sắp vì anh mà bị gây sức ép một phen rồi, như thế nào mà người bận trăm công ngàn việc như anh lại nghĩ đến việc gọi điện thoại cho em vậy?
Trần Kinh cười cười nói:
- Đường Ngọc à, anh vừa đến Lĩnh Nam liền gọi điện cho em ngay, em lại chế giễu, nói ra những lời chua xót như vậy. Được rồi, anh sẽ ở Việt Châu mấy ngày, bớt chút thời gian chúng ta gặp nhau nói chuyện chút đi!
- Anh đến Việt Châu làm gì? Lại đến quấy rối sao?
Đường Ngọc nói.
Trần Kinh lắc lắc đầu nói:
- Từ khi anh đi công tác về, anh liền cảm thấy mình giống như ôn thần, đi đến đâu dường như đều không nhận được chào đón, đã trở thành kẻ phá phách rồi. Việt Châu đều thấy như vậy sao?
Đường Ngọc cười cười nói:
- Em chỉ nói ý kiến của em, người dân Việt Châu có ý kiến như thế nào thì em không biết!
- Được! Ý kiến này anh nghe, anh ở khách sạn Lưu Niên, buổi chiều sẽ đến, đến rồi chúng ta sẽ liên lạc nhé!
Trần Kinh nói.
Sân bay Việt Châu, nhóm người Trần Kinh đi gồm bốn người, Tần Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344643/chuong-1083.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.