Cuộc gặp gỡ giữa Trần Kinh và Đường Chí bị dời ngày, đây là nằm ngoài dự kiến của Trần Kinh.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì so với Đường Chí người dễ kích động thiếu kiên nhẫn đã nhảy ra rồi, Phó chủ nhiệm thường trực phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban kỷ luật Thu Nhược Hàn rốt cục không chịu nổi cách cách làm việc không đàng hoàng của Trần Kinh, nên cô đã đích thân chạy đến Lâm Cảng.
Vùng duyên hải của Lâm Cảng, đại lộ của Lâm Cảng là một trong những con đườing chính nằm gần biển, gió biển hiu hiu, nước biển sóng xanh nhộn nhạo, ở chỗ như thế có mỹ nữ làm bạn, vốn là rất sảng khoái dễ chịu.
Nhưng Trần Kinh không hề có chút sảng khoái nào.
Trong từng mảng rừng cây ven biển, Thu Nhược Hàn mặc thường phục lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo, bộ dáng kia dường như đang muốn ăn tươi nuốt sống Trần Kinh.
Hai người trầm mặc im lặng, xung quanh du khách lui tới, có người không kìm nổi đều quay lại nhìn hai người.
Một đôi tình nhân thời thượng kề vai sát cánh đi qua trước mặt hai người.
Cô gái kinh hô một tiếng:
- Haha, bạn gái thật không có văn hóa à.
- Cách cách.
Hai người cũng không quản Trần Kinh có nghe được hay không, họ cười hi hi ha ha rồi đi xa.
Mặt của Thu Nhược Hàn càng thêm đen, hai hàng lông mày dựng lên, hương vị tuyệt chủng.
- Tìm chỗ ngồi một chút, thượng tá Thu. Sao tự nhiên chúng ta làm bộ mặt khó coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344635/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.