Nhìn Ngũ Đại Minh có vẻ rất tiều tụy.
Có lẽ do buổi tối không hóa trang, Trần Kinh cảm thấy mặt của ông ta rất xanh, người rất gầy, trên mặt làn da lòng lẻo khô quắt, nhìn có vẻ rất già.
Thư ký Ngũ Dịch dẫn Trần Kinh vào văn phòng Ngũ Đại Minh, sau đó cẩn thận nhẹ nhàng đi ra.
Trần Kinh cẩn thận đi lại gần nói một tiềng:
- Bí thư!
Ngũ Đại Minh khẽ mỉm cười, nói:
- Sao vậy? Có phải tôi thay đổi quá nhiều rồi! Cậu không nhận ra nữa rồi?
Trần Kinh nói:
- Bí thư, ông phải chú ý chăm sóc sức khỏe, một thời gian không gặp ông, ông gầy đi rất nhiều!
Ngũ Đại Minh khẽ thở dài, nói:
- Đã kiểm tra qua rồi, không có bệnh gì nguy hiểm, túi mật nhiễm trùng, sau đó lại bệnh dạ dày. Không được ăn đồ ăn có dầu tanh, không ăn được cơm cứng, bác sĩ dặn dò phải chịu khó điều dưỡng, tôi giờ hàng ngày chỉ được ăn cơm canh đạm bạc!
Trần Kinh im lặng không nói.
Ngũ Đại Minh tuy trong người có bệnh nhưng tâm bệnh nghe chừng càng nặng hơn.
Ông ta trong lúc không được nhiều người ủng hộ lại bị trung ương bổ nhiệm làm Bí thư Tỉnh ủy Tỉnh Sở Giang, áp lực rất lớn.
Lúc đấy đối với việc đề bạt ông ta, có rất nhiều ý kiến không tương đồng, cho rằng trung ương đề bạt ông ta là nóng vội đốt cháy giai đoạn.
Sở Giang là nơi Trần Kinh đã từng công tác và sinh sống đã nhiều năm, hắn nắm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344613/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.