Công tác của Trần Kinh bị điều chỉnh nhanh hơn so với tưởng tượng.
Ngay sau hôm nói chuyện cùng Chu Hải Đông, Ban Tổ chức liền cho ra mắt danh sách cán bộ xuống cơ sở, trong danh sách cán bộ cấp Cục xuống cơ sở, tên của Trần Kinh đứng ở vị trí đầu tiên.
Ngay sau đó, Trần Kinh liền được yêu cầu đến Ban Tổ chức Trung ương nói chuyện.
Cứ vội vã như vậy, Trần Kinh tiến thẳng đến Ban Tổ chức Trung ương.
Ở đây, hắn không ngờ gặp được Mễ Tiềm.
Văn phòng của Mễ Tiềm nằm ở tầng mười tòa nhà phía đông trụ sở Ban Tổ chức Trung ương, văn phòng rất lớn, cửa sổ lớn bằng thủy tinh hướng ra phía đông, có thể nhìn thấy ánh sáng bình minh của thủ đô.
Bài trí trong văn phòng khá cổ điển.
Màu sắc chủ đạo là màu đỏ thẫm, phía sau bàn làm việc có một giá sách, bên cạnh treo một bức lưu niệm viết “thanh liêm vì dân”, Trần Kinh bước vào văn phòng liền bị mấy bức tranh chữ này hấp dẫn.
Bởi vì hắn nhìn ra, đây là bút tích của Sa Minh Đức.
Mễ Tiềm nhìn chằm chằm Trần Kinh, khóe miệng khẽ cong lên, nói:
-Sao vậy? Những bức tranh chữ này anh đã từng thấy qua rồi sao?
Trần Kinh nói:
-Đương nhiên, đây là bút tích của Bí thư Sa đề tặng. Ông ấy bình thường rất ghét phải viết lưu niệm, anh có thể được ông ấy viết tặng, tôi thật sự rất bội phục!
Mễ Tiềm chỉ chỉ vào chiếc ghế dựa trước bàn làm việc, nói:
-Ngồi đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344595/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.