Không khí căng thẳng vốn có của cuộc họp khiến Trần Kinh và Lôi Minh Phong đã giao tranh với nhau một trận, giờ bỗng nhiên chẳng còn chút ý nghĩa nào.
Những lời nói của Trần Kinh khiến Lôi Minh Phong không còn lời nào để nói lại, hơn nữa những lời của Trần Kinh không chỉ nhằm mỗi vào Lôi Minh Phong!
Lã Quân Niên thậm chí chưa nói gì, cuộc họp trở lên vô nghĩa, Trần Kinh đã nói tới nước như vậy rồi, ông ta còn có thể nói gì được nữa?
Những lời nói của Trần Kinh đã nói rõ ý của hắn, là vấn đề cá nhân cán bộ, lại chút hết lên đầu người khác, đổ lên đầu Kinh Giang, đây là một chuyện nực cười.
Mà Lã Quân Niên nghĩ lại, bản thân ông ta không phải là cái nhân vật làm trò cười đó sao?
Thế thì ông ta còn thể diện gì nữa?
Vì vậy, từ khi cuộc họp bắt đầu, đến khi cuộc họp kết thúc, mặt ông ta luôn trông rất khó coi.
Mà điều khiến Lã Quân Niên tức giận hơn cả, đó là người mà ông ta dốc sức bồi dưỡng bấy lâu nay-Từ Binh, ông ta ở Kinh Giang không ngờ lại không có chút uy quyền nào.
So với Trần Kinh, Từ Binh chỉ là phụ, trong nhiều việc ông ta hoàn toàn không có cách nào quán triệt tư tưởng của mình, ngược lại còn bị Trần Kinh lợi dụng nhiều lần.
Lần trước Kinh Giang tổ chức công khai báo cáo công tác, Từ Binh đã bị lợi dụng một lần, Trần Kinh mượn việc đoàn kết Đảng và Ủy ban, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344530/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.