Đường quốc lộ từ Kinh Giang đến Sở Giang vào buổi tối tương đối ít xe.
Con đường quốc lộ này gập gềnh, khiến xe chạy cũng xóc lên xóc xuống, đi rất chậm.
Trần Kinh hôm nay ngồi ở ghế của phụ lái, lái xe Lão Hà lái xe, không nói lời nào, thần sắc nghiêm túc dị thường.
- Lão Hà, sao vậy? Có tâm sự gì sao? Không nói một câu nào vậy? Trần Kinh nói.
Lão Hà mím môi, nói:
- Bí thư, những công nhân của xưởng đóng tàu kia đúng là một lũ khốn kiếp, những người này nên để Cục công an bắt hết lại, tạm giam tất cả lại!
Trần Kinh hơi sửng sốt, cười phát ra tiếng nói: - Lão Hà, ông như vậy là sao? Làm gì mà tức giận đến vậy, bọn họ đắc tội với ông rồi sao!
Lão Hà dùng tay đập tay lái một cái rồi nói: - Bí thư, anh biết bọn họ mắng anh như thế nào không? Mắng anh là tham quan, mắng anh là phá gia chi tử hại nước hại dân, anh không để ý đến sống chết của nhân dân. Anh xem lương tâm của những người này đều bị chó ăn hết rồi? Trước kia khi anh chưa đến Kinh Giang, Kinh Giang lúc đó rất loạn, anh mới đến được mấy tháng nay.
Tất cả các mặt của Kinh Giang đều tốt hơn rất nhiều rồi, nhất là về trị an xã hội, chúng tôi đều có thể cảm nhận được, nhưng bọn họ
Lão Hà càng nói càng tức giận, sắc mặt xanh mét, rất là khó nhìn.
- Tôi nói ông tại sao phải tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344490/chuong-1160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.