Tính huống mà Trần Kinh dự đoán không sai biệt lắm, đàm phán công việc với xưởng đóng tàu Hoàng Hải, quả nhiên gặp phải khó khăn.
Xưởng đóng tàu Hoàng Hải luôn canh cánh trong lòng với món nợ tám trăm triệu đồng chưa trả của xưởng đóng tàu Kinh Giang, mặt khác, bọn họ bắt đầu tiếp nhận mọi vấn đề về công nhân viên chức của xưởng đóng tàu Kinh Giang, nên trong lòng hơi băn khoăn.
Tuy rằng đều là doanh nghiệp nhà nước, nhưng địa vị và thực lực của xưởng đóng tàu Hoàng Hải không thể so sánh với xưởng đóng tàu Kinh Giang, hơn nữa bọn họ từ sau khi thay đổi chế độ cải cách, cũng thay đổi tất cả hoạt động kinh doanh của công ty, tự chịu trách nhiệm lời lỗ, nên lãnh đạo chịu áp lực rất lớn.
Cho nên bọn họ khi đối mặt với việc bỏ tiền thu mua, đều tỏ ra thận trọng dè dặt.
Bọn họ đối với xưởng đóng tàu Kinh Giang trước cung kính sau ngạo mạn, đây dường như là một loại sách lược của bọn họ.
Trần Kinh ở trong hội nghị Thành ủy nghe báo cáo của tổ đàm phán, hắn nhíu mày, trong lòng suy xét, cảm thấy việc này là do bất cẩn của mình.
Lúc trước biết được tin của xưởng đóng tàu Hoàng Hải này, Trần Kinh đã có liên hệ với Chu Lâm Chủ tịch thành phố Hoàng Hải.
Trần Kinh quen biết với Chu Lâm ở cuộc tranh luận tại trường Đảng trung ương, Vương Phượng Phi cung cấp tin tức cho Trần Kinh, Trần Kinh trực tiếp gọi điện thoại cho Chủ tịch thành phố Chu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344434/chuong-1188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.