Nhận được điện thoại của Phương Lộ Bình, Trần Kinh vô cùng ngạc nhiên.
Hôm qua đến Lãng Châu thị sát, Trần Kinh thực tế nhìn địa hình mặt sau của Ngọc Sơn, núi không cao, nhưng buổi chiều có mưa, đường rất trơn, lầy lội, rất khó đi, khiến cho đến khuya mới về đến nhà.
Cho nên, hôm nay Trần Kinh ngủ quên, điện thoại trên đầu giường vang lên, hắn giật mình cầm lấy điện thoại:
- Xin chào, tôi là Trần Kinh!
- Trần Kinh à, nhận được điện thoại của chú có phải có chút bất ngờ không?
Đầu bên kia của điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc của Phương Lộ Bình.
Trần Kinh ngơ ngác một chút hỏi:
- Chú ba?
Hắn cười nói:
- Đúng là ngạc nhiên thật, chú ba công việc bận như vậy, còn đích thân gọi điện cho cháu, cháu thật không ngờ đấy!
Phương Lộ Bình cười cười, nói:
- Công việc có bận đi nữa, thân tình cũng phải nói đến mà! Đúng rồi, hôm qua Uyển Kỳ tới nhà chú rồi, mang rất nhiều quà cho Thẩm Thẩm, con nha đầu nhà cháu, sau này tài giỏi đấy, như con quỷ con, hôm qua chú ôm nó, suýt chút nữa bị nó túm râu xuống đấy!
Trần Kinh không nhịn cười nổi nói:
- Đứa nhỏ này, xem ra Uyển Kỳ nuông chiều quá, nên hơi quá đáng rồi đây!
- Cũng được, trẻ con có chút nghịch ngợm cũng không phải là chuyện xấu, trẻ con quy tắc quá, sau này lớn lên sẽ không có tiền đồ lắm. Đúng rồi, chú nghe nói cháu khí thế ngất trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344386/chuong-1213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.