Trưởng ban thư ký Trường Mao Quân của chính quyền Tỉnh ngừng thở, cảm thấy rất áp lực.
Chủ tịch tỉnh Từ trở lại văn phòng liền trút hết cơn giận, ném ấm trà trên bàn vương vãi đầy đất
Trong trí nhớ của Mao Quân Kiến, Chủ tịch tỉnh đã nhiều năm qua không có nổi giận như vậy.
Nghĩ đến việc mất mặt trên hội nghị thường vụ hôm nay, lại bị Đoạn Húc và Uông Minh Phong hai người liên hợp lại chế giễu, điều này làm cho tâm cao khí ngạo của Chủ tịch tỉnh sao có thể không tức giận?
Mấu chốt chính là, Đoạn Húc tại sao lại kết hợp với Uông Minh Phong.
Hai người kia, Uông Minh Phong vẫn luôn là nhân vật mà Chủ tịch tỉnh phòng bị, còn Đoạn Húc được cử xuống từ bên trên, gã Phó chủ tịch tỉnh này có tính cách quái dị, bình thường trong công việc cũng không hòa nhịp nhất trí với Chủ tịch tỉnh.
Hơn nữa bình thường ông ta hay càu nhàu.
Nói cái gì người khác vừa đến Sở Giang, công tác mới hai tháng, người đã già 5tuổi rồi.
Lời này rơi vào tai Chủ tịch tỉnh sẽ có cảm nhận như thế nào? Từ Tự Thanh lúc ấy rất tức giận nói với Mao Kiến Quân, Đoạn Húc đến Sở Giang là ai cho anh thêm trọng trách rồi hả? Cậu ta là đang gãi đầu ai đấy hả? Cậu ta còn trẻ như vậy, tổ chức đã cho cậu ta đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh, tổ chức còn bạc đãi cậu ta sao?
Từ đó về sau, trên phương diện sắp xếp công việc, Chủ tịch tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344357/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.