Thu Nhược Hàn xuống xe, nhìn thấy bộ dạng của Thẩm Mộng Lan quả thực bị dọa ngây người.
Sắc mặt Thẩm Mộng Lan tái nhợt, bộ váy dài trên người lộn xộn, lệ như suối trào, cả người run lên.
Cô ngẩn người, cất bước tiến lại gần níu lấy một cánh tay Thẩm Mộng Lan nói:
- Sao thế? Thẩm tổng, có phải ai ức hiếp cô không? Ai? ở đâu, cô dẫn tôi đi gặp người đó.
Thẩm Mộng Lan kinh ngạc nhìn Thu Nhược Hàn, không ngừng lắc đầu.
Thu Nhược Hàn hít sâu một hơi, hai tay đặt lên vai Thẩm Mộng Lan nói:
- Cô hãy bình tĩnh, nói cho tôi biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Thẩm Mộng Lan sững sờ hồi lâu, mới ấp úng nói:
- Chị Thu, chị có thể giúp tôi được không, tôi............tôi muốn gặp Bí thư Trần Kinh!
- Cái gì?
Thu Nhược Hàn bị những lời này của Thẩm Mộng Lan làm cho hết hồn.
- Cô nói cái gì? Vừa rồi cô nói gì, cô................cô.......
Thẩm Mộng Lan lấy lại bình tĩnh, nói:
- Tôi muốn gặp Bí thư Trần Kinh, Bí thư.......Trần.......thế nào rồi?
Thu Nhược Hàn thở dài một hơi, lắc mạnh đầu.
Hôm nay cô muốn phát điên rồi, cả ngày, chỉ bởi vì một cái sỏi thận nhỏ của Trần Kinh làm cho chậm trễ rồi.
Trước khi tan ca gặp một người quen, Thu Nhược Hàn vốn tưởng rằng có thể rời đi một chút lực chú ý, không ngờ đối phương hốt hoảng chạy tới, rõ ràng giống như những người kia, cũng đến để tìm hiểu về tình hình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344265/chuong-1272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.