Miêu Đan Phương mơ mơ màng màng được Biên Thạc Lâm đưa ra khỏi Cục công an.
Biên Thạc Lâm đưa cô đến khách sạn Âu Lãng, ở trong phòng khách sạn xa hoa, Biên Thạc Lâm chỉ vào sopha nói:
-Miêu tiểu thư, cô đã được an toàn và tự do. Tuy nhiên để giải quyết gọn gàng việc này, tôi đề nghị cô nên ở lại Sở Thành vài ngày, cô yên tâm, nơi này rất an toàn.
Đồ ăn và vật dụng thiết yếu sẽ có người phục vụ!
Miêu Đan Phương ngây ra, gật đầu nói:
-Cảm ơn, cảm ơn anh Trưởng phòng Biên!
Biên Thạc Lâm nhếch miệng cười, bộ dạng tựa như đứa nhỏ:
-Vừa rồi không dọa cô sợ đấy chứ? Không có gì đâu, đám công an kia chỉ là đám hổ giấy, cô khách khí với bọn họ, bọn họ sẽ cho rằng cô sợ bọn họ. Đối với bọn họ nên lấy độc trị độc, cô xem tên tiểu tử kia đắc chí như vậy, tôi vừa bạt cho gã một cái bạt tai liền ngoan ngoãn.
Cho nên, cô không phải sợ, chuyện này sẽ nhanh chóng được giải quyết, tình hình của cô, tôi cũng nắm khá rõ rồi, Phó cục trưởng Triệu Cục Phát thanh và Truyền hình kia không đắc chí được mấy ngày nữa đâu, lần này phải khiến gã ta không ngóc đầu lên nổi luôn!
Miêu Đan Phương ngại ngùng cười cười, có chút xấu hổ nói:
-Biên…Trưởng phòng Biên, anh…sao anh lại giúp tôi, tôi…
Biên Thạc Lâm hơi sửng sốt, nói:
-Tôi phụng mệnh làm việc, lão đại của chúng tôi tên Trần Kinh, đang công tác ở Lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344231/chuong-1289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.