Nhiều năm trước Mã Bách Khôn và Trần Kinh đã từng gặp mặt nhau.
Ấn tượng sâu sắc nhất mà Mã Bách Khôn để lại cho Trần Kinh đó là ông ta là một người rất mạnh mẽ, rất kiêu ngạo, đàn ông Đông Bắc, thân hình vạm vỡ, uy nghiêm ngút trời, gặp người khác luôn ở tư thế ngửa mặt lên nhìn, dáng vẻ rất oai phong.
Nhưng hôm nay, Mã Bách Khôn hoàn toàn khác so với ấn tượng của Trần Kinh về ông ta.
Một vài năm không gặp, Mã Bách Khôn đã già đi rất nhiều, mái tóc hoa râm, cái lưng thẳng trước kia không còn thẳng như vậy nữa.
Ông ta bước vào cửa nhìn thấy Trần Kinh, có chút ngạc nhiên, rồi liền vội đưa tay ra, nở một nụ cười, khách khí nói: -Là Trưởng ban thư kí Trần có phải không! Xin chào, xin chào! Sáng nay Bí thư còn giấu tôi, nói là có một nhân viên quan trọng đi cùng, hóa ra là anh!
Trần Kinh nghe thấy từ "anh", hắn có chút ngạc nhiên.
Nói về tư cách, tư cách của Mã Bách Khôn cũng không lâu hơn Trần Kinh bao nhiêu, cấp bậc của hai người như nhau, đều là cấp Phó bộ, còn về tuổi tác, Mã Bách Khôn lớn hơn Trần Kinh hai mươi tuổi.
Nhưng Mã Bách Khôn lại nói ra từ "anh" một cách tự nhiên như vậy, điều này thể hiện rõ tâm thái hiện giờ của ông ta.
Quyền hành không còn, vẻ oai phong ngày xưa bây giờ khó có thể tìm lại được ở trên người ông ta.
Đây chính là quan trường, chính là nguyên nhân mà những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344216/chuong-1297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.