Trận bóng lần nữa lại bắt đầu.
Lần này trạng thái của Thiệu Vĩnh Cường rõ ràng đã khá nhiều, trận thứ nhất đã bắt được chim nhỏ.
Tâm tình thay đổi, tính khí cả người dường như cũng thay đổi, tự tin đưa tay vung cán, dường như là một người mới hoàn toàn so với trước kia.
Mà Trần Kinh vẫn trình độ gà mờ như cũ, xuống hai trận, vẫn bị rớt phía sau.
Thiệu Vĩnh Cường ý thức được điểm này, mấy trận phía sau đã bắt đầu nhường.
Trần Kinh khoát tay nói:
- Tốt lắm, hôm nay cứ như vậy đi. Anh đi theo tôi chơi bóng, chính là bồi Thái Tử đọc sách, tôi không làm khó anh rồi.
Thiệu Vĩnh Cường đi đến nói:
- Trưởng ban thư ký, ngài công tác bận rộn như vậy, áp lực lớn như vậy, bình thường nên vận động nhiều, chơi Golf là một trò vận động tốt để thư nhàn giải trí.
Trần Kinh nói:
- Tôi rất muốn, nhưng điều kiện không cho phép.
Hai người sửa sọn thu dụng cụ, lần nữa đi đến phòng nghỉ.
Thiệu Vĩnh Cường rất hiểu ý rót một ly trà đặt trước mặt Trần Kinh.
Trần Kinh nói:
- Lão Thiệu, hôm nay chuyện chúng ta gặp mặt, là tuyệt mật. Tuyệt đối không thể để cho bất cứ kẻ nào biết. Kỹ luật của Tổ chức anh hiểu rõ hơn tôi, chọn lựa bổ nhiệm cán bộ phải có trình tự chặt chẽ. Chưa tới thời cơ, là không thể tùy tiện đàm luận đấy.
Thiệu Vĩnh Cường nghiêm mặt, gật đầu nói:
- Trưởng ban thư ký, yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2344180/chuong-1315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.