*reeeenggg rengg renggg*
"Phàm Hy Bảo nghe...ai vậy?"
"Hả? Cái gì? Thật không? Đợi đợi tớ một chút"
Tiểu Phàm đáng thương đang ngủ ngon thì nghe điện thoại xong lập tức bật dậy vào nhà vệ sinh tắm rửa thay đồ nhanh chóng, lại lao nhanh ra khỏi nhà xuống tầng hầm lấy xe chạy đi.
"Sao nhìn nôn nóng vậy?"
"Aaa giật cả mình ai vậy??"
"Là cậu... Kỷ Hạ Giang...tên trời đánh này làm giật mình!!...." tiểu Phàm quay qua thấy Kỷ Hạ Giang đứng sau lưng mình, vừa bất ngờ xong liền nhanh chóng tiến lại ôm lấy bạn tốt.
"Bạn học tiểu Phàm nín đi, lớn thế này rồi còn khóc"
Kỷ Hạ Giang nhìn bạn tốt vừa ôm mình thì bắt đầu khóc đến nước mắt nước mũi dính lên áo cô. Đưa tay vỗ lưng an ủi bạn nhỏ.
"Tại cậu không báo 1 tiếng đã đi về tới sân bay luôn rồi, làm tớ tưởng ngủ mơ"
"Đồ đạc của tớ cũng ít thu xếp một loáng xong nên về luôn. Về bất ngờ như vậy để ngăn cậu ngủ nướng, mà thôi bọn mình đi về nhà rồi nói tiếp"
"Đi về nhà thôi bạn học tiểu Kỷ" tiểu Phàm cười lại đưa tay ra đập tay cùng Kỷ Hạ Giang, giống như lúc bọn họ vẫn còn 17-18 tuổi. Mà cũng chẳng khác gì mấy chỉ có tuổi tác lớn lên, tình cảm vẫn vẹn nguyên như vậy.
2 người trở về căn hộ của tiểu Phàm. Đồ đạc của Kỷ Hạ Giang không nhiều chỉ có 2 vali và balo trên vai nàng.
"Cho cậu nè" tiểu Phàm lấy nước mát từ tủ lạnh ra đưa cho bạn tốt đang ngồi nghỉ ở sofa.
Cô nhìn bạn tốt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ruou-trong-ngo/464959/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.