*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lâu lắm rồi mình mới quay lại quán này.”
Hans vô thức lẩm bẩm khi đứng trước cánh cửa kính.
Izakaya Nobu.
Chỉ có vài người ở Old Capital biết được giá trị thực sự của cửa hàng kì lạ làm từ thạch cao và gỗ này.
Anh muốn ngày nào cũng tới nơi này, nhưng mức lương của một lính canh như anh thì không được cao cho lắm. Dù “Nobu” kinh doanh rất ngay thẳng nhưng nó vẫn quá xa xỉ để ngày nào Hans cũng có thể đến ăn.
Dù anh rất muốn được ăn uống sang chảnh mà không quan tâm đến lượng tiền trong ví, Hans phải tự dằn lòng để không thường xuyên đảo qua nơi này.
Hôm nay là ngày nhận lương.
Anh rất tập trung vào buổi huấn luyện và cố gắng không để Berthold chú ý để có thể tới quán ăn này.
Nhờ đó, anh có thể tới đây trước khi mặt trời lặn.
“Kính chào quý khách.”
“Kính chào.”
Khi anh mở cửa, giọng nói hăng hái của Shinobu và âm trầm của Taisho chào mừng anh đến quán.
Dù trong quán đã gần hết chỗ, nhưng rất may vẫn còn một ghế ở cạnh quầy.
“A, anh Hans, lâu rồi không gặp lại anh.”
Shinobu chào anh với nụ cười tỏa nắng, còn anh trả lời bằng một cái vẫy tay. Dù trong lòng nghĩ rằng chẳng ai nhớ tới khuôn mặt anh, nhưng cô phục vụ vẫn nhớ rõ anh là ai và chào. Thính này quá thơm, Hans không thể không cảm thấy vui sướng.
“Chào em, Shinobu”
“Anh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ruou-nobu/94031/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.