Trước khi Eis đến Minh gia, tuy Minh Lăng tự nhận thức mình sẽ làm vợ chồng cùng một Alpha xa lạ, nhưng Alpha xa lạ này dù sao chỉ là một hình ảnh mơ hồ, không tương ứng vào ai, vì thế cậu còn có thể tự an ủi mình, hay thậm chí gò ép mình chấp nhận sự thật: Cậu là công dân đế quốc, cậu có nghĩa vụ và trách nhiệm phải làm.
Nhưng gặp Eis rồi, lại biết hắn sẽ là người chồng tương lai, cậu mới phát giác mình không thể chấp nhận sự thật.
Nghĩ cảnh Eis động chạm cậu, rồi sẽ còn đánh dấu cậu, cậu rùng mình, cảm thấy đau đớn sống không bằng chết.
Nhân sinh của cậu, từ nay trở đi là một con đường đứng nơi đầu này có thể trông đến tận cuối đầu kia. Cậu và Eis kết hôn, rồi cùng hắn sinh con, vì hắn nuôi con. Lũ con lớn lên, cậu cũng rời khỏi nhân thế.
Con đường này, đối với cậu, không hề hấp dẫn, mà chính là thống khổ, trong khi cậu cứ phải tiếp tục bước đi.
Phải sống vì nghĩa vụ, vì trách nhiệm, và vì niềm tin.
Minh Lăng gắt gao nắm tay thành đấm, chỉ cảm thấy mắt mình bị bóng đen phủ chụp.
Minh Hy ngồi đối diện Minh Lăng. Hai người là Alpha và Omega, chất dẫn dụ thu hút lẫn nhau, Minh Hy không dám ngồi quá gần cậu, nhưng kể cả có thế thì mùi hương chất dẫn dụ Omega tỏa từ người cậu vẫn ngọt lừ, khiến dục niệm được sở hữu cậu băng rần rật trong anh mãi thôi. Minh Hy làm lính, ý chí can tràng hơn người thường, bản năng cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-riet-vao-nhau/1354028/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.