Thịnh Hạ ra vẻ bình tĩnh, cầm chén trà lên uống một ngụm. Cô biết chắc rằng hai người này sẽ không dám làm gì mình nên từ từ thả lỏng người. Bây giờ cô chỉ có thể dựa vào anh Đông. Cô thừa nhận điều đó.
Cô muốn lấy lòng anh Đông, chỉ có anh Đông mới có thể đưa cô ra ngoài.
Loading...
Trong phòng.
Tần Chung Hải ngồi trên ghế, cầm lấy điếu xì gà đưa cho Lạc Hàn Đông. Lạc Hàn Đông nhận lấy. Điếu xì gà cháy chậm nhưng anh vẫn bình thản rít một phát, sau đó ngồi trên ghế sô pha, tư thế ung dung gác một chân lên. Tần Chung Hải ngồi đối diện anh. Ông bẻ gãy điếu xì gà đã hút trước đó, sau đó châm lửa đốt lần nữa mới hít một hơi.
“Thời huy hoàng đã qua, bọn chú định đến một nơi xa.” Trong làn khói lượn lờ, gương mặt của ông thoắt ẩn thoắt hiện, vẻ mặt hằn sâu dấu vết của năm tháng và ánh lên nét dữ tợn: “Cậu cứ ở lại đây đi, chờ bọn chú đi trước…”
Ông còn chưa nói xong thì Lạc Hàn Đông đột nhiên nghiền nát điếu xì gà lên bàn: “Không được, cháu sẽ đi.”
“Đi?” Tần Chung Hải nheo mắt: “Đi đâu?”
“Ở tuổi của cháu thì có thể đi đâu nữa?” Anh cong khóe môi cười xấu xa: “Tìm một nơi ở, mua nhà, sau đó tìm một người phụ nữ hợp ý rồi kết hôn, sinh con.”
Nét mặt Tần Chung Hải nhanh chóng giãn ra, ông cười: “Thì ra là cậu muốn kết hôn? Con bé đó bao nhiêu tuổi rồi, hình như còn đang học cấp 3, không biết đã tốt nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quyt-khong-roi/658102/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.