“Em muốn gì?” Lạc Hàn Đông đẩy côn thịt vào cửa huyệt rồi lại rút ra, khẽ cắn vành tai cô, hơi thở nóng rực: “Nói đi, muốn anh làm em.”
“A a …” Cho dù ý thức không còn thanh tỉnh, câu nói này vẫn khiến Thịnh Hạ cảm thấy xấu hổ, cô nằm trong lòng của người đàn ông, chân tâm vẫn cọ sát với cây côn thịt nóng bỏng nhưng không được đáp lại. Cô chỉ có thể nức nở khóc thành tiếng “Anh Đông … làm … làm em đi …”
Loading...
“Làm em như thế nào?” Người đàn ông ác ý ngậm lấy nhũ hoa cô dò hỏi. “…A a a…anh Đông…”. Phía dưới Thịnh Hạ dâm thuỷ chảy nhầy nhụa, bên trong trống rỗng đến khó chịu. Cô bám vào bả vai của anh, hai chân không ngừng cọ xát: “Anh Đông…làm em đi…a ưm…”
“Làm như thế này sao?” Người đàn ông nâng chân cô lên, đột nhiên lao vào.
Thịnh Hạ bị cắm đến rên ra tiếng “Ha ah … A … anh Đông … ah …” Lạc Hàn Đông ấn cô lên tường ra vào mấy chục cái, vừa làm vừa cắn vào vành tai Thịnh Hạ, hỏi: “Được anh Đông làm có thoải mái không?” “Ưm…hức…Aa a…” Thịnh Hạ rên rỉ đến khóc, bụng nhỏ run rẩy, mu bàn chân duỗi thẳng, hét lên một tiếng đạt đến cao trào.
Lạc Hàn Đông cảm thấy một dòng nước ấm áp cọ rửa lấy quy đầu của anh, sướng đến thắt lưng run lên, chống lên người Thịnh Hạ mạnh mẽ va chạm. “A … Anh Đông … oh ohh … nhanh quá … ưm ư … Anh Đông …” Thịnh Hạ không ngừng đạt đến cao trào, sau khi tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quyt-khong-roi-to-ma-le/4003082/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.