Editor: Lạc + Beta: Ánhss & Haily
Thịnh Hạ đã ở nhà suốt một tuần.
Cô không thể tin được mình thật sự đã trở về nhà. Mỗi đêm cô đều giật mình tỉnh giấc từ cơn ác mộng rồi ngồi khóc. Trong mơ người đàn ông kia ngủ cạnh cô, cánh tay anh vòng ngang eo, vật nam tính nóng bỏng cọ xát sau lưng.
Giấc mơ kia quá đỗi chân thật, đến nỗi khi tỉnh lại cô còn hoảng hốt một lúc lâu.
Cô bật tất cả đèn lên, vùi mình vào chăn, trong đêm dài tăm tối lặng im khóc không thành tiếng.
Dù thế nào đi nữa thì cô cũng đã an toàn trở về rồi.
Loading...
Tiếp theo chỉ cần quên cơn ác mộng kia là ổn thôi.
Cơn ác mộng chỉ thuộc về một mình cô.
Đúng thế.
Ba mẹ không biết chuyện cô bị bắt cóc, bởi vì ngày cô biến mất, “cô” đã gửi một tin nhắn cho họ, nói rằng dự định ở lại quê chơi thêm một khoảng thời gian nữa.
Mà ông bà lại nhận được tin nhắn “Thịnh Hạ” đã bình an về đến nhà, nên họ cũng đinh ninh cô đã an toàn ở nhà rồi.
Khi Thịnh Hạ chạy về nhà khóc, ba mẹ cho rằng cô gặp chuyện gì ở quê.
Là anh Đông đã làm.
Cô chắc chắn rằng anh đã làm điều đó.
Ngoài anh ra thì không ai có khả năng này.
(Từ “cô” và “Thịnh Hạ” ở đây nói đến việc anh Đông đã chủ động dùng điện thoại của Thịnh Hạ nhắn tin báo bình an cho gia đình, để họ không phát hiện ra chuyện cô bị bắt cóc ^^)
Cô trốn trong nhà nhiều ngày liền, bạn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quyt-khong-roi-to-ma-le/4003041/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.