Khi Lạc Hàn Đông tỉnh lại đã là giữa trưa.
Anh từ trên giường ngồi dậy để lộ ra cơ thể trần trụi, thắt lưng cực kỳ đau nhức. Anh không biết đêm qua đã bắn ra bao nhiêu lần, đầu cũng có chút choáng váng, anh day day huyệt thái dương, bụng trống rỗng, cổ họng khô rát.
Nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh, trên giường ngoài anh ra thì không còn ai khác.
Anh lập tức xuống giường, để trần cơ thể mà mở cửa phòng ra.
Loading...
Tứ Nhãn vẫn đang đợi ở ngoài cửa, vừa nhìn thấy anh ra thì nhanh chóng nịnh nọt hỏi: “Anh Đông tỉnh rồi? Đói không ạ? Để em gọi…”
Lạc Hàn Đông nắm lấy cổ áo hắn ta, cổ họng phát ra âm thanh khàn khàn, tức giận nói: “Cô ấy đâu?”
“Ai cơ? À, anh nói cô gái kia?” Tứ Nhãn bị anh kéo, hoảng sợ đến nuốt nước miếng: “Anh Đông, không phải anh nói vướng víu sao, Oai Chủy Lục
nói anh chơi chán rồi muốn đổi khẩu vị, cho nên hôm nay đã đưa cô gái đó đi…”
Lạc Hàn Đông không khách khí kéo hắn ta vào trong phòng, đạp cánh cửa đóng lại, lấy chiếc điện thoại từ trong túi hắn ra: “Gọi điện cho anh ta! Nói anh ta lập tức mang người về lại cho tôi!”
“Dạ, dạ. Anh Đông, anh đừng tức giận.” Tứ Nhãn lập tức nhấn vào điện thoại, trong lòng thấp thỏm không yên, cũng không biết Oai Chủy Lục đã bán cô gái đó đi chưa… Nếu rồi… có lẽ cô gái bây giờ đã bị… Hắn không dám nghĩ nữa.
Sau khi điện thoại kết nối, Tứ Nhãn nhanh chóng nói ra mệnh lệnh của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quyt-khong-roi-to-ma-le/4003024/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.