Chiêm Sắc dễ chịu nheo mắt lại, tự nhiên cũng đối xử với anh tốt hơn nhiều.
“Thế này đi, dù sao mấy ngày này em cũng tạm nghỉ việc để kết hôn, cũng không có việc gì để làm. Nếu anh thật sự tin tưởng em, không bằng mang mấy thứ hồ sơ kia về cho em xem thử. Có lẽ có thể tìm ra manh mối về người kia trong đó…”
Quyền Thiếu Hoàng siết chặt tay, “Nghỉ phép thì nghỉ phép, anh không muốn em phải mệt mỏi.”
Chiêm Sắc lắc đầu, “Không mệt, đó là sở thích của em.”
Trầm mặc một chút, người đàn ông cau mày, lại khiêu khích cô, “Em định tìm kiểu gì?”
Chiêm Sắc nhìn anh, “Cùng một đầu bếp nấu ăn, đổi thế nào đi nữa cũng sẽ có khẩu vị giống nhau. Cùng một tác giả viết sách, đổi thế nào đi nữa cũng sẽ có văn phong đồng dạng. Còn có kỳ thủ, bất kể kỹ thuật đánh cờ có biến hóa khó lường như thế nào, vẫn là cùng phong cách. Phong cách chính là quy tắc làm việc của một người. Chỉ cần chỉnh lý tổng hợp lại tài liệu về chung một chỗ, coi như không thể phá án, em cũng có thể tìm ra chút gì đó…”
Ánh mắt người đàn ông chợt lóe lên nhìn cô chăm chú, lúc sau đột nhiên vòng tay qua.
“Có thể làm như vậy? Được, lão tử nhìn biểu hiện của em.”
Nói xong, không đợi cô phản ứng, anh đã quăng cô ngã vào trong chăn, một tay ấn công tắc trên tường, tắt đèn.
Nhất thời, trong chăn lúc lên lúc xuống, từng đợt run rẩy. Có người thở dốc có người thở dài, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quyen-lieu-sac/896959/chuong-56-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.