Đoàn người rề rà vừa đi vừa chụp ảnh, đi qua cầu Kim Thủy, xuyên qua Thái Hoà Môn, vòng qua đại điện hùng vĩ, huy hoàng, đi thêm một lúc thì tới Tân Hoa Môn.
“Cậu, mợ, tới đây xem, kia chính là Tân Hoa Môn. Tân Hoa Môn là tên người đời sau đặt ra, trước đó nó là một trong năm Bảo Nguyệt Lâu của vua Càn Long. Truyền thuyết kể rằng, hoàng đế Càn Long vì sủng phi tần Duy Ngô Nhĩ Dung Phi, cũng là Hương Phi nên xây dựng lên… Năm đó, đứng ở trên Bảo Nguyệt Lâu, nhìn về phía bắc có thể thấy được Tam Hải, nhìn về phía nam có thể thấy phố phường, phía đông ngắm Tử Cấm Thành, phía tây nhìn núi sông…”
Tôn Thanh vui vẻ chỉ tay về phía Tân Hoa Môn giới thiệu cho cậu mợ. Cả quãng đường vừa rồi, cô ấy là một ‘hướng dẫn viên du lịch’ cực kỳ có trách nhiệm và tinh tế. Thực tế mà nói, nghe cô ấy giới thiệu các địa danh một cách rõ ràng, vừa mạch lạc vừa sinh động, Chiêm Sắc cực kỳ bội phục tầm hiểu biết của cô ấy. Nhìn từ khía cạnh khác mà nói, người ở ZMI đều rất phi thường. Vừa nghe cô ấy nhắc tới Hương Phi, cô theo bản năng nhìn về phía vòng ngọc thập bát tử trên cổ tay.
Lúc trước khi cô tới tiệm cầm đồ, ông chủ cũng từng nói qua, vòng ngọc cô đang đeo đúng là vòng ngọc thập bát tử mà Càn Long ban cho Hương Phi, nhưng lúc đấy Quyền Thiếu Hoàng lại bảo rằng nó là đồ giả. Nghĩ vậy, cô không khỏi cảm thấy đáng tiếc. Đều nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quyen-lieu-sac/896953/chuong-55-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.