Cô vội vàng đi qua, khó hiểu hỏi, “Cậu, làm sao vậy?”
Khổ sở vỗ lên mu bàn tay cô, Du Diệc Quý tự trách không thôi, “Tiểu Yêu à, cậu vừa nghe mẹ con nói. Con đã phải chịu oan ức nhiều rồi. Cậu còn nghĩ rằng con tìm được một gia đình tốt, ai mà ngờ hóa ra chuyện gả chồng của con là bị người ta ép chứ? Được rồi, dù có nghèo cũng không hạ thấp lòng tự trọng. Cậu không thể đưa đứa cháu gái của mình vào hố lửa được… Con nói đi, con nợ tên họ Quyền kia bao nhiêu tiền? Cậu vừa xây nhà mới, bán nó đi là được… Em trai con đi làm công cũng tích góp được chút tiền, cậu sẽ nói trước với nó. Căn nhà này ——”
Nói đến đây, Du Diệc Quý lại hung tợn nhìn chằm chằm Lỗ Hữu Đức.
“Căn nhà này con nên nhanh chóng trả lại cho người ta, con về Y Lan sống cuộc đời của mình, canh giữ tổ ấm, không phải tốt hơn chuyện bị người ta ăn thịt sao? Còn anh, đừng tới đây làm phiền con gái nữa, để nó sống yên ổn đi, nó đã bị các người bán…”
Chiêm Sắc vừa nghe, cuối cùng cũng biết cậu của mình đang tức giận chuyện gì.
Lần đầu tiên, có một người ra mặt giải oan cho cô, trong lòng lập tức trở nên ấm áp. Nhưng chuyện tới bây giờ, cô… Thật ra cô gả cho tên họ Quyền cũng không phải chỉ vì trả nợ. Nghĩ ngợi, cô nhanh chóng tới đỡ người cậu của mình, “Cậu, cậu đừng nóng giận, chúng ta cứ bình tĩnh nói chuyện… Hôm nay là ngày cưới của đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quyen-lieu-sac/896940/chuong-51-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.