(Bão táp mưa sa*: những tai hoạ, khó khăn liên tục, dồn dập tới)
Edit: Nhee
Beta: Dollan
Giúp?
Chiêm Sắc ngẩn người, xoay bút bắt đầu ghi vào ghi chú, thuận miệng hỏi: “Tớ có thể giúp gì?”
Đỗ Hiểu Nhân cười nhẹ: “Tớ nói chuyện này, cậu thật đúng là không phải không thể giúp gì.”
Nhìn bộ dáng sâu hiểm khó dò của cô ấy, Chiêm Sắc có chút buồn bực.
“Nói đi, đừng tỏ vẻ thần bí nữa.”
Liếc nhìn khuôn mặt đang sốt ruột, Đỗ Hiểu Nhân đã đoán được cảm xúc và tâm trạng của cô, sau vài giây im lặng, cô ta thu lại nét cười trên mặt, vô cùng bất đắc dĩ.
“Tớ còn có chuyện gì nữa, không phải sếp Ngải phân công báo cáo về hoạt động ngày Tết thiếu nhi sao?”
“À?!”
Về chuyện biểu diễn văn nghệ “biểu dương”, Chiêm Sắc cũng không thèm đếm xỉa, giọng điệu không quá nhiệt tình. Nhưng lần đầu tiên Đỗ Hiểu Nhân tìm thấy giá trị của cuộc sống, nói đến chuyện này thì vô cùng hăng hái, ngũ quan trên mặt đều hào hứng theo. Một mặt cười nói, một mặt đem túi tài liệu tới mở trước mặt Chiêm Sắc.
“Ừm, cái này … đơn ca nữ [Hồng Mai Tán*]!”
(*Bài hát: Hồng Mai Tán / 红梅赞 – Tiêu Chiến)
“Cái này… đồng ca của trường tiểu học [Chúng Ta Cùng Khua Mái Chèo*]…”
(*Bài hát: Chúng ta hãy cùng đẩy đôi mái chèo / 让我们荡起双桨 – Dương Siêu Việt)
“……”
Buổi sáng hôm nay Đỗ Hiểu Nhân không có tiết học, thời gian rảnh rất nhiều, đem cho Chiêm Sắc xem từng tiết mục mà cô đã tự mình chuẩn bị, đồng thời đưa ra đánh giá chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quyen-lieu-sac/896901/chuong-41-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.